YÊU CHÂN THÀNH
Cảm nghiệm thường huấn ngày 21-22/7/2025
Sr Anna Hồ thị Hạnh CDP Đồng hành .
Trong thư gửi tín hữu Rôma, Thánh Phaolô nhấn mạnh:
“Lòng bác ái không được giả hình giả bộ. Anh em hãy gớm ghét điều dữ, tha thiết với điều lành” (Rm 12,9).
Câu Thánh Kinh ngắn gọn này chứa đựng một chiều sâu thần học và linh đạo rất lớn. Bác ái là cốt lõi của đời sống Kitô hữu – nhưng không phải thứ bác ái nửa vời, hình thức, vụ luật, mà là tình yêu chân thành, không che giấu, không giả tạo. Đây là tình yêu bắt nguồn từ trái tim Thiên Chúa, được diễn tả qua Đức Kitô, và được mời gọi sống lại cách cụ thể trong mỗi Kitô hữu, đặc biệt là nơi các tu sĩ – những người tận hiến đời mình cho tình yêu và vì tình yêu.
“Yêu chân thành” không chỉ là một lời mời gọi, nhưng là một tiếng chuông nội tâm đánh thức mỗi người trong hành trình hoán cải:
Chân thành trong yêu thương: Không tìm kiếm lợi ích, không lấy lòng, không “giả vờ cho có lệ”.
* Thật tâm trong tha thứ: Không giấu trong lòng những cay đắng, không để những vết thương che khuất lòng thương xót.
* Thẳng thắn trong hiệp thông: Dám sống sự thật với bản thân và cộng đoàn, không nịnh bợ, không lừa dối.
* Đơn sơ trong phục vụ: Không cần được biết đến, không mong đền đáp.
Đây là một linh đạo rất gần với con đường thơ ấu thiêng liêng của Thánh Têrêsa Li-si-ơ, và cũng là con đường ẩn dật thẳm sâu mà Thánh Gioan Thánh Giá gọi là “đêm tối của linh hồn”, nơi linh hồn học yêu bằng hành vi chứ không bằng cảm xúc.
Đời sống tu trì không miễn nhiễm với cám dỗ của giả hình – khi đời sống nội tâm không ăn khớp với bề ngoài:
> Có thể ta đọc kinh mỗi ngày nhưng lòng đầy chia rẽ.
> Có thể ta làm nhiều việc tông đồ nhưng thiếu lòng mến thật sự.
> Có thể ta vâng lời bề trên nhưng trong lòng bất mãn, chống đối ngấm ngầm.
Tình yêu chân thành nơi người tu sĩ được thử luyện nơi những việc nhỏ bé: một nụ cười với người làm ta khó chịu, một lời hỏi thăm không vụ lợi, một việc phục vụ không phô trương. Đó là những “hạt giống” của tình yêu đích thật – âm thầm nhưng sẽ lớn lên trong Nước Trời.
Tu sĩ được mời gọi trở nên “dấu chỉ” tình yêu chân thành của Thiên Chúa – không phải bằng bài giảng, mà bằng sự hiện diện dịu dàng, hiền lành và chân thật giữa thế giới đầy phô trương, mệt mỏi và dối trá.
1. Tôi có thực sự yêu mến anh chị em cộng đoàn bằng trái tim hay chỉ bằng thói quen?
2. Tình yêu của tôi có lẫn sự so đo, mong được công nhận không?
3. Tôi có tha thứ cách chân thành hay vẫn giữ lại sự cay đắng?
4. Tôi có phục vụ trong âm thầm, hay đợi người khác biết ơn, ca ngợi?
5. Khi cầu nguyện, tôi có đến với Chúa bằng tình yêu hay chỉ vì trách nhiệm?
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thê, là Tình Yêu nhập thế,
Xin dạy con biết yêu như Chúa đã yêu – một tình yêu không giả hình, không tính toán. Xin thanh luyện lòng con khỏi mọi giả dối, mọi kiêu căng ngấm ngầm, mọi tìm kiếm bản thân dưới danh nghĩa phục vụ. Xin cho con biết mỉm cười khi chẳng ai thấy, biết âm thầm khi không được ghi nhận, biết yêu mến dù chẳng được đáp lại.
Lạy Chúa, tình yêu chân thành là con đường nhỏ – nhưng xin cho con bước đi từng ngày, từng bước, trong tin tưởng và phó thác.
MB Huyền Vũ SSS




























