Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 10 ngày 29

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    “Một tâm hồn thuộc về Chúa sẽ tìm thấy toàn bộ đời sống mình theo hai quy luật sau: Thiên Chúa muốn như vậy hay Thiên Chúa không muốn như vậy. Sự hoàn hảo của tình yêu hệ tại ở việc làm mỗi công việc theo như Chúa muốn và theo Thần Khí của Chúa.” [Gửi cho bà Josephine Gourd, 12/1867]

Khi chúng ta chấp nhận và sống theo nguyên tắc đã được giải thích trong bài suy niệm trước, chúng ta sẽ không gặp khó khăn gì trong việc chấp nhận lời khuyên này của cha Eymard. Sau hết, Thiên Chúa là Đấng sáng tạo vũ trụ và Ngài có kế hoạch ngay từ ban đầu dành cho mỗi công trình sáng tạo của Ngài. Như ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã nói: “Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi, kế hoạch thịnh vượng, chứ không phải tai ương…” (Gr 29,11-14). “Ý định” của Thiên Chúa được ghi khắc thành những chữ cái in đậm trên tất cả công trình sáng tạo và ý định ấy khiến một người khôn ngoan thực sự có thể giải mã bài viết này cũng như tác phẩm này đến tác phẩm khác, hơn là không lệ thuộc vào kế hoạch và dự định của Thiên Chúa. Vì vậy, dường như sự căng thẳng xảy ra giữa chân thật và tình yêu, khôn ngoan và tự chủ. Cần phải dùng sự khôn ngoan ấy để phục vụ người khác vì lợi ích của họ! Vì vậy, không ai có thể trao ban bất kỳ một ơn phúc nào cho anh em mình nếu người ấy không thực hiện theo kế hoạch của Thiên Chúa và bằng tình yêu!

Trong mỗi nỗ lực, dù là về mặt tinh thần hay điều gì khác, thì kẻ thù nguy hiểm chính là Cái Tôi. Thế nhưng, Cái Tôi chỉ trở nên một mối đe dọa khi nó quy hướng đến sự yếu đuối, những giới hạn và những điều tiêu cực. Khi những điều này nổi lên, thì dĩ nhiên khuynh hướng tự nhiên là chúng ta sẽ thu vén bất cứ thứ gì chúng ta có thể nắm bắt để đề cao giá trị của cái Bản Ngã. Thế nhưng, ở đâu người ta không để cho mình nhận ra những giới hạn của bản thân thì quả thực phải xem lại! Vì thế, Thomas Edison đã trả lời cho một người hỏi ông rằng: “Ông đã thất bại 5.000 lần trong những nỗ lực của mình để sản xuất ra bóng đèn điện phải không?” Ông đã điềm tĩnh trả lời rằng: “Không phải thế, nhưng tôi đã biết được 5.000 cách mà bóng đèn điện không thể chế tạo!”. Thật là một điều vĩ đại nơi người đàn ông này mà ta có thể học hỏi, dù đã 5.000 lần, ông ta không thể đạt được mục đích của mình! Và còn gì hơn nữa, ông tự nguyện thừa nhận thất bại và tiếp tục công việc của mình cho đến khi phát hiện ra cách làm đúng!

Nguyên tắc này áp dụng trong mọi trường hợp, thậm chí là cho chi tiết nhỏ nhất trong cuộc sống của chúng ta. Thật không may, chính chúng ta không chuyển trao sự khôn ngoan ấy cho nhiều người để ngày càng có nhiều người gặt hái được những thành tựu. Khi nguyên tắc này được chấp nhận và được sống, thì thử hỏi bạo động, hận thù, đổ vỡ… lại không tránh được sao? Quả thật, như Đức Giê-su đã nói với chúng ta “ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống và ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên” (Lc 14,11). Và sự khiêm tốn này cần có để đi đến cái hoàn hảo nếu người ta ao ước được nâng lên đến bậc cao nhất: “Người lại còn hạ mình vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên thập giá. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và ban tặng một danh hiệu trổi vượt trên mọi danh hiệu.” (Pl 2,5-11)

Vậy điểm mấu chốt đó là chúng ta đừng tự hạ thấp phẩm giá của mình khi cùng làm việc với Chúa, hơn nữa điều này cho phép chúng ta vươn đến tầm vóc cao nhất theo tính bẩm sinh của mình, điều vĩ đại mà Thiên Chúa ban cho! Con đường dẫn đến thành công vĩ đại nhất dường như không phải là “có-hay” (Thiên Chúa làm hay chúng ta làm, nhưng chỉ mình Ngài mà thôi) nhưng là “cả hai” (làm việc trong sự cộng tác hài hòa, mỗi bên đều mong chờ và đóng góp của cải cho nhau!). Thật khó, nhưng quả thực sự kết hợp đó không phải là không thể có.