Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 02 ngày 09

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

 Bạn yêu thích sự cô tịch, thì bạn sẽ làm việc tốt.” [ ]

Đây là lời khuyên về đường tâm linh mà cha Eymard đưa ra cho một trong những người con linh hướng của cha. Thế nhưng, đời sống tâm linh của cha luôn luôn là một sự cân nhắc giữa việc dành thời gian (có lẽ là nhiều ngày) để chiêm niệm và cảm nhận tình yêu Thiên Chúa, với việc dành thời gian cho những hoạt động sôi nổi để loan truyền ngọn lửa của tình yêu Thiên Chúa đi khắp mọi nơi. Thậm chí trong đợt tĩnh tâm ở Rô-ma, cha nhớ lại khuynh hướng này từ mức độ cao nhất đến mức thấp nhất như là một trong những sai lầm nổi trội của cha, và cha đã tìm kiếm một phương thuốc để chữa trị nó. Sự nhận thức sâu sắc của cha về đời sống cô tịch được xem như một tia sáng giữa hàng loạt công việc mà cha đảm nhiệm.

Cha Eymard đã ý thức sâu sắc về hai thực tại quan trọng xung quanh cha: Sự lãnh đạm của phần lớn con người trước những chân lý và những ân huệ của Thiên Chúa vốn có thể đem lại bình an và niềm vui vĩnh hằng cho con người; và sự tìm kiếm không ngừng nghỉ, cuồng dại và phù phiếm của bản thân để có được hạnh phúc. Chống lại nền tảng này, cha đã không chỉ nhận ra giải pháp thực sự cho tất cả những vấn đề này là gì, nhưng còn cảm nghiệm được chân lý ấy trong chính cuộc đời cha. Do đó, cha không ngừng bị thiêu đốt bởi một khát vọng to lớn là loan truyền sứ điệp của tình yêu. Và vì quá ít người tin vào phương dược tuyệt vời này cũng như được chuẩn bị để trả giá cho việc hấp thụ phương dược ấy vào trong chính đời sống cá nhân của mình, quá ít người được chuẩn bị để trở thành những tông đồ của tình yêu này. Cha đã từ bỏ con đường của mình để làm tất cả những gì có thể nhằm giải quyết tình trạng thiếu hụt những ngôn sứ và nhân chứng của Thánh Thể.

Tuy nhiên, cha là một con người quá thiêng liêng đến nỗi nhận ra rằng sứ vụ mà cha đang ôm ấp thực sự là công việc của Thiên Chúa, và cha chỉ là một khí cụ được tuyển chọn trong bàn tay Thiên Chúa! Do đó, cách làm sinh ích lợi nhất chính là ‘trông cậy vào Chúa’ và đơn giản là bước theo sự chỉ dẫn của Ngài, tất cả đều nhắm đến sự thinh lặng và cô tịch. Chính cha mong ước sự cô tịch này vì cha bị thuyết phục từ kinh nghiệm rằng đây là cách làm duy nhất đem lại những kết quả có lợi và vững bền. Vì thế, cha bị giằng xé giữa hai khuynh hướng.

Trong tình cảnh này, đối với cha, quả là điều tự nhiên để đánh giá sâu sắc về ước muốn mà người khác có đối với sự cô tịch và thinh lặng, giống như việc trở nên cục đất sét trong tay người thợ gốm và chắc chắn cha sẽ khuyến khích người ta biểu lộ ra sự quan tâm đến cách làm này, dù là ít ỏi đi chăng nữa. Nếu cha Eymard sống vào thời đại của chúng ta, cha sẽ nhấn mạnh nhiều hơn về sự cô tịch này khi nhìn vào hoạt động luôn đổi thay mà toàn thể thế giới này đang lao vào. Dường như con người không nhận thức được giá trị của sự thinh lặng: điện thoại di động, máy nghe nhạc, máy đĩa và mọi thứ khác. Tất cả mọi người tìm cách lấp đầy khoảng trống, nhưng điều đó chỉ càng làm cho chúng ta xa rời với con người thực của mình. Quả thực, phúc cho những ai tự đào luyện mình để nhận ra và yêu thích sự cô tịch và đoan chắc rằng ít ra là có một chút ít thinh lặng trong đời sống của họ mỗi ngày. Để đạt đến mức độ khao khát sự cô tịch, người ta cần phải kiên định và thực hành thường xuyên, quyết tâm và bền chí, nhưng những kết quả này minh chứng cho tất cả những nỗi đau liên quan đến những nỗ lực chúng ta thực hiện.