Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 01 ngày 28

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

Bao lâu chúng ta không có một tình yêu say đắm đối với Thánh Thể, chúng ta sẽ không làm được bất cứ việc gì cho Thiên Chúa. (…) Hãy có một niềm đam mê đối với Thánh Thể. (…) Ngài  là Đấng phải được yêu mến (…) tình yêu bao gồm cả sự  phóng đại. Phóng đại thì vượt trên luật lệ (…) Khi điều này trở thành ý nghĩ quen thuộc của bạn, con người của bạn, ước muốn thường xuyên của bạn, thì bạn sẽ có  được niềm đam mê ấy…” [Tĩnh tâm hàng tháng, 10/1867]

Điểm phân biệt tu sĩ Thánh Thể với tất cả các tu sĩ khác và thậm chí là với giáo dân, đó chính là niềm say mê đối với Thánh Thể, một niềm say mê sẽ dẫn họ đến chỗ “phóng đại”, cha Eymard nói: vì phóng đại thì vượt ra khỏi luật lệ… vượt ra khỏi những gì là phù hợp và hợp lý, vượt ra khỏi những gì mà những người khác sẽ làm. Thực ra, cũng như một tu sĩ Dòng Tên luôn luôn tìm kiếm “uy quyền” (vinh quang cao cả của Thiên Chúa) trong mọi sự người ấy làm, thì người tu sĩ Thánh Thể cũng kiên vững vì  lòng quảng đại của người ấy trong việc yêu mến tất cả các khía cạnh làm nên nhân đức cao trọng này (1Cr 13,1-13).

Vì thế, niềm say mê của người ấy không chỉ là tha thứ 70 lần 7, như Tin Mừng khuyên, nhưng thậm chí còn vượt trên cả điều đó. Người ấy làm cho mình bị bẻ nát và bị tiêu hao bởi người khác vốn là những người được thăng tiến nhờ lòng tốt và lòng nhân từ của người ấy. Tương tự như vậy, trong khả năng và việc phục vụ của người ấy, người ấy thậm chí còn sẵn sàng chết vì người khác. Và “người khác” ở đây không phải chỉ là những người mau mắn đáp trả lại chúng ta, hay đối xử tốt với chúng ta, nhưng là bất cứ ai mà Thiên Chúa đặt vào trong phạm vi tình yêu của chúng ta! Và thường thì những người này sẽ thực sự là “những người không được yêu mến” theo những tiêu chuẩn của thế gian!

Đây không chỉ là một ý nghĩ không tưởng vốn chỉ đạt được qua việc nghiến răng và chọc thủng nó, đến những gì có thể- nhưng đúng hơn, đây là một ân huệ của Chúa Cha, Đấng đã hứa và ban cho tất cả những ai quảng đại chấp nhận đi theo ơn gọi Thánh Thể. Chúa Cha sẽ không bao giờ chọn hay gọi và sai đi mà lại không trang bị cho người ấy “đặc sủng” và những kỹ năng cần thiết khác. Vì thế, chúng ta có thể trông mong vào lòng trung thành của Thiên Chúa vì các tu sĩ Thánh Thể được mời gọi để sống Thánh Thể một cách sung mãn nhất, chúng ta đã được ban tặng ân huệ, đó là niềm say mê thực sự đối với Thánh Thể. Vì thế, toàn bộ câu hỏi này, nói theo những thuật ngữ cụ thể, nung nấu để chúng ta nhận ra niềm say mê này hầu làm cho Thánh Thể trở thành tâm điểm của đời sống chúng ta.

Một nụ cười có thể là một sự trợ giúp. Chúng ta biết rằng ngay cả những thần đồng được xem là có năng khiếu chơi đàn piano cũng cần phải luyện tập và trải qua quá trình đào luyện gian khổ ít nhất là từ 6 đến 7 giờ mỗi ngày dù cho có xảy ra chuyện gì đi nữa cũng như là phải mất nhiều năm, nếu những thần đồng này muốn gặt hái được thành công. Trong trường hợp chúng ta cũng thế, tin tưởng vào ân huệ mà chúng ta đã nhận được, chúng ta cần phải dấn thân và kiên trì, tận dụng mọi cơ hội có được để làm cho Thánh Thể cũng như những giá trị của Thánh Thể được tỏ rạng qua tất cả những gì chúng ta suy nghĩ, ước muốn hay nói ra. Điều này sẽ mau chóng trở thành một “điều kỳ diệu trước mắt chúng ta- đó chính là công trình của Chúa, và thực sự chúng ta vui mừng hoan hỷ!” (Tv 126). Những nỗ lực chúng ta thực hiện trong đường lối của tình yêu sẽ đem những ơn phúc đến cho tất cả mọi người xung quanh chúng ta! Vì ở đâu có tình yêu, thì ở đó Thiên Chúa ngự trị.