CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN NĂM A

Mt 22,34-40

Suốt trong thời kỳ đi rao giảng công khai, Chúa Giêsu thường bị giới lãnh đạo tôn giáo Do Thái chống đối, chỉ trích. Họ xét nét việc Chúa làm, họ phản đối lời Chúa dạy. Vì giáo huấn của Ngài luôn đi ngược lại với những điều họ giảng dạy. Họ bắt bẻ, gài bẫy Chúa. Trong tin mừng chúa nhật trước, Mt 22,15-21, người Pharisêu và những người phe Herode, đến để thử Chúa Giêsu, họ nói: Thưa thầy, xin thầy cho biết ý kiến, có được phép nộp thuế cho Xê da hay không?(Mt 22,17). Chúa nhật hôm nay,Tin mừng Mt 22, 34-40, thuật lại một người thông luật đến thử Chúa Giêsu rằng: Thưa thầy trong luật Mô-sê, điều răn nào là điều răn lớn nhất? (Mt 22,37). Có lẽ một phần ông cũng muốn học hỏi, nhưng chính yếu là muốn bắt bẻ Chúa Giêsu. 

     Luật Do Thái chính thức có 613 khoản, 365 điều cấm làm và 248 điều phải làm, chưa kể những bổ túc, thành văn hoặc bất thành văn. Giữa một rừng luật như thế, người thông luật đã hỏi Đức Giêsu: “Điều răn nào trọng nhất?” Kinh sư là bậc thông thái, luôn nghiên cứu Kinh thánh và lề luật  mà còn bối rối, phương chi là dân thường, sao không khỏi lạc lõng trong rừng luật đó? 

 Đây là một trong những vấn đề mà các Rap-bi hay tranh luận nhất. Họ thường xuyên, tỉ mỉ và liên tục tranh cãi về điều răn lớn, điều răn nhỏ. 

Đức Giêsu đã trả lời bằng một câu trong kinh Shema, kinh mà người Do thái phải đọc mỗi ngày. “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi.  (Mt 22,37/Đnl 6, 5).    

Còn điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy, là ngươi phải yêu người thân cận như chính mình. (Lv 19,18/Mt 22,39). 

 Ngay từ khi học giáo lý xưng tội lần đầu, chúng ta đã phải học thuộc kinh 10 điều răn: 

 Đạo Đức Chúa Trời có 10 điều răn:Thứ nhất… thứ hai …thứ ba…

  Mười điều răn ấy tóm lại hai này mà chớ: trước kính mến một Đức Chúa Trời  trên hết mọi sự, sau lại yêu người như mình ta vậy. 

      Kính mến một Đức Chúa Trời trên hết mọi sự.

     Phải thực sự tin kính Thiên Chúa, khi thuận lợi cũng như lúc khó khăn. Tin Chúa khi  bình an, mọi sự như ý, ai cũng có thể tin được, nhưng khi bị bách hại, tù đày như các anh hùng tử đạo, hay khi gặp nghịch cảnh như tổ phụ Abraham hay như ông Gióp mà vẫn một mực tin Chúa, mới là tin yêu. Dịch bệnh hoành hành, con cái chết đột ngột, gia súc bị cướp bóc, gia sản tiêu tan,  ông mất tất cả,  nhưng vẫn vững tin, phó thác vào sự quan phòng của Chúa:“Đức Chúa đã ban cho, Đức Chúa lại lấy đi: xin chúc tụng danh Đức Chúa!” (G 1,21), đó mới là niềm tin đích thực.

      Tin yêu Thiên Chúa còn đòi chúng ta phải cử hành niềm tin, phải tham dự các phụng vụ bí tích, đặc biệt là thánh lễ  và cầu nguyện. 

             Tin yêu Thiên Chúa còn là thể hiện niềm tin bằng hành động. Thánh Giacôbê nói Đức Tin không có việc làm là đức tin chết

       Thể hiện đức tin bằng cuộc sống yêu thương, bác ái trong gia đình, nơi thôn xóm, ngoài xã hội. Quyên góp tiền bạc, lương thực, thực phẩm, chia sẻ với những anh em đang đói khát. Niềm tin vào Chúa Kitô thúc bách chúng ta

     Phải yêu Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức lực. Nghĩa là cả linh hồn và thể xác. Yêu bằng cả con người chúng ta.Thiên chúa muốn điều tuyệt đối.

 Tất cả giới răn của Chúa gói gọn trong một chữ yêu. Tình yêu là căn bản đời sống Kitô hữu, vì, như lời Thánh Gioan, Thiên Chúa là Tình Yêu (1Ga 4,8).

Yêu mến Thiên Chúa là điều răn số một. Điều răn thứ hai cũng quan trọng không kém: yêu người thân cận như chính mình. Điểm độc đáo chính là Chúa Giêsu đã gắn chặt điều răn thương người với điều răn mến Chúa, bằng cách cho cả hai có tầm quan trọng như nhau. Tất cả Luật Môsê và các sách ngôn sứ đều tùy thuộc vào hai điều răn ấy. (Mt 22,40). –Đức ái vừa hướng về Thiên Chúa, vừa hướng về con người . Đó là một giới răn duy nhất và là nền tảng cho đời sống Kitô hữu. Hai giới răn này liên kết chặt chẽ với nhau như hai mặt của một tờ giấy. Chặt chẽ đến độ không thể tách rời. Chặt chẽ đến độ thiếu  giới răn này thì cũng mất giới răn kia. 

      Hai điều răn nhưng là một. Thánh Gioan dậy: Nếu ai nói tôi yêu mến Thiên Chúa mà lại ghét anh em mình, người ấy là kẻ nói dối, vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy.(1Ga 4,20) .

Chúa Giêsu còn nhấn mạnh: Người ta cứ dấu này mà nhận biết anh em là môn đệ Thầy, là anh em yêu thương nhau. 

       Lạy chúa, xin giúp chúng con luôn sống luật yêu thương của Chúa,vì Chúa là Tình Yêu, vì yêu thương là chu toàn lề luật. 

Nguyễn Đức Lân