BÀI NHÃ CA THÁNG GIÊNG

Đêm nay, nhớ chong đèn, chờ nhau, nhé
Đốt trầm lên, thức trắng, hết canh ba
Bởi đầy trời, rộn rã tiếng hoan ca
Và nhật nguyệt kết đôi vầng sáng rỡ

Có sênh phách rước hòm bia Thiên Chúa
Khắp bờ vui,vui nối nhịp, thêm lời
Của dậy thì, tươi trẻ mãi đôi mươi
Của rạo rực. Của nồng nàn nhan sắc

Từ mưa móc giữa ban ngày, ban mặt
Từ thơm tho, đêm trừ tịch, giao thừa
Lạy Chúa Trời, nơi vườn cấm ban sơ
Cơn cám dỗ buổi đầu đời, yếu đuối

Sao, ngây ngất những chín vàng, chín vội
Lúa Giêng, Hai vừa chơm chớm trổ đòng
Nước đổ, thuyền nghiêng. Chim én sang sông
Mời Em đến, cửa ngọ môn nhà Chúa

Mình đợi nhau, khi giáo đường vừa mở
Vào lúc nửa đêm. Hoa nở, trăng lên
Đủ mười hai chi họ, nhà Israel
Đào, mai, quế đã xanh ngành, xanh lá

Mau thức giấc, để vào mùa gieo sạ
Nụ tầm xuân hơn hớn giữa đôi bờ
Ta ôm đàn, Em gõ nhịp, tung hô
Đêm nhã nhac. Đêm nghê thường, trọng vọng

Này, ngũ cung,hò xự xang xê cống
Này, tiếng ti, tiếng trúc, tiếng huyền cầm
Mãi dập dìu những đôi lứa cài trâm
Ra đồng cỏ, thăm mùa màng, chăn thả…

Ở nơi ấy, ngày thanh tân, trổ mã
Là tạo thiên, lập địa mới ra đời
Chúa cho loài người nhàn nhã, nghỉ ngơi
Vui thóc lúa về đầy sân, đẫy hạt

( trích trong tập Kinh Cầu Mùa, sắp xuất bản)
Francis Assisi Lê Đình Bảng.