CHÚA NHẬT V THƯỜNG NIÊN – năm A

Is 58,7 – 10 ; Mt 5, 13 – 16

Chủ đề : Vai trò của người môn đệ Chúa giữa thế gian.

* Is 58,8 : Là ánh sáng : “ánh sáng của ngươi sẽ bừng lên như rạng đông”.

* Mt 5,13 -14 : Anh em là Muối cho đời… là ánh sáng cho trần gian.

                Chúng ta bước vào Chúa Nhật V A Mùa Thường Niên, Đức Giêsu tiếp tục ngỏ lời cùng các môn đệ qua Bài Giảng Trên Núi. Người tín hữu, môn đệ là những người lãnh nhận được hồng ân NHẬN BIẾT và Tin vào Đức Giêsu, rồi phó thác, nhận Người là ÁNH SÁNG là LẼ SỐNG cho cuộc đời mình. Vì thế, đến phiên mình, người môn đệ phải trở thành trung gian để hồng ân bao la, vô vụ lợi, không phân biệt của Thiên Chúa cũng được trổ sinh hoa trái cứu độ nơi tha nhân.

          Lời Chúa hôm nay quy hướng chúng ta về chủ đề VAI TRÒ CỦA NGƯỜI MÔN ĐỆ CHÚA GIỮA THẾ GIAN. Việc sống đúng vai trò, vị trí của mình trong tương quan với Thiên Chúa và với THA NHÂN cùng lúc sẽ vừa là BỔN PHẬN, là LỜI TRI ÂN đối với Tình Yêu Thiên Chúa đã dành cho mình; vừa là một BẢO ĐẢM, một HOA TRÁI cho tương lai rằng hồng ân, Tình Yêu Thiên Chúa luôn tiếp tục rạng ngời hơn trong ta biến ta thành “ánh sáng cho trần gian” (Mt 5,14a) và như thế, Thiên Chúa sẽ được tôn vinh qua cuộc sống tràn đầy ánh sáng rạng tỏ cho kẻ tin (5,15 – 16).

          Bài đọc một trích từ Is 58. Dân trách Chúa sao không đoái hoài gì đến dân : họ ăn chay, hãm mình mà Chúa không hay biết (Is 58,3) ; và Chúa phải lên tiếng phân tích cho họ thấy rằng: họ chỉ có đạo hình thức, hời hợt : ăn chay để rồi cứ cải vả, đánh đấm nhau, bóc lột người nghèo…(58,3b – 5), nói chung là ăn chay không theo Ý Chúa muốn.

          Và bài đọc một trích phần Chúa bày tỏ Thánh Ý, bày tỏ cho dân biết phải sống như thế nào để xứng đáng với hồng ân được chọn làm dân riêng Chúa.

          Bài đọc một gồm hai cặp ý tưởng xen kẻ nhau từng đôi một :

                   – Điều Chúa muốn trong hiện tại (câu 7 và 9b – 10a)

                   – Và lời hứa ban hoa trái (câu 8 – 9a và 10b)

Hai cặp ý tưởng trên, về văn chương trình bày dưới hai dạng :

  1. Cặp thứ nhất : để diễn tả điều Thiên Chúa muốn, Isaia dùng mệnh đề XÁC ĐỊNH (c.7), đi với hoa trái là câu 8 – 9a.

  2. Cặp thứ hai dùng mệnh đề GIẢ ĐỊNH : “NẾU” (cc.9b – 10a) và hoa trái là câu 10b.

          Nội dung điều Thiên Chúa muốn là :

          – Trong hiện tại : cho kẻ đói ăn, cho khách đỗ nhà, cho kẻ rách rưới ăn mặc (c.7) ; VÀ NẾU “loại khỏi nơi người ở : gông cùm, cử chỉ đe dọa, lời nói hại người, nhường miếng ăn cho kẻ đói, làm thỏa lòng người bị hạ nhục (cc.9b – 10a), thì Thiên Chúa ban cho HẠNH PHÚC (và Giáo Hội khai triển những ý này trong kinh “ Thương người có mười bốn mối”).

          – Trong tương lai : ai sống theo các đòi hỏi trên sẽ được Chúa chữa lành, sẽ được Chúa ủng hộ, được Chúa nhận lời khi kêu xin (cc.8b.9a) ; Chúa sẽ làm cho họ được tỏa sáng (8a), hơn nữa cuộc đời họ còn trở nên như ánh sáng xua lui bóng tối (10b).

          Tóm lại, ai bác ái thương người sẽ được sống trong Tình Yêu bao dung của Thiên Chua, được thông phần năng lực thần linh của Chúa trở nên ánh sáng xua đi bóng tối.

          Trong Tin Mừng, Đức Giêsu nói thẳng : môn đệ phải là “MUỐI cho đời” (Mt 5,13a), là “ánh sáng cho trần gian” (5,14a). Đó là ƠN GỌI mà Thiên Chúa ban tặng cho kẻ tin trong Đức Giêsu. Để đáp lại ân tình đó của Chúa, người tín hữu phải giữ vững bản sắc của mình như đã được Chúa thương ban :

  • MUỐI THÌ PHẢI MẶN : Đó cũng là điều mà Đức Giêsu khao khát, đòi hỏi gắt gao nơi các môn đệ khi Người nặng lời ngăm đe : “muối mà nhạt đi… nó thành vô dụng, chỉ còn việc vứt bỏ đi…” (5,13b).

  • ÁNH SÁNG thì phải TỎA SÁNG mà là tỏa sáng “CHO TRẦN GIAN (5,14a). Chúa muốn môn đệ thông phần VAI TRÒ của chính Chúa “là ánh sáng soi đường cho dân ngoại…” (Lc 2,32).

          Vậy VAI TRÒ của kẻ tin mà Đức Giêsu mong ước là BIẾN ĐỨC TIN thành những hành động cụ thể TRONG ĐỨC ÁI. Nói nôm na là một khi ai đã tin vào Đức Giêsu rồi thì phải phục vụ tha nhân qua các việc lành phúc đức. Đó là cách thức tuyệt vời nằm trong tầm tay mà mọi tín hữu đều có thể làm để tôn vinh Thiên Chúa Cha (5,16).

          Chút việc lành chúng ta làm không đổi thay được tình hình thế giới ; chút đạo đức gương sáng cá nhân không cải đổi được xã hội lẫn lòng người. Thế nhưng Chúa cần chúng, khi kẻ tin làm trong đức tin cậy mến, để làm DẤU CHỈ, làm NÚT KHỞI ĐỘNG cho dự tính cứu độ của Người.

Frère Pierre Đình Long FSC