Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 3 ngày 28

 

Nữ Vương của phòng tiệc ly chính là bến bờ của nhân đức và tình yêu” [ ]

 

Không có gì là bí mật cả khi cha Eymard dành một tình yêu sâu đậm của người con thảo cho Mẹ Maria. Vào thời trẻ, cha không bao giờ mạo hiểm thực hiện bất kỳ một dự án thiêng liêng nào mà trước hết lại không tìm sự chúc phúc và hướng dẫn của Mẹ. Khi lớn lên, tình yêu của cha dành cho Mẹ Maria trở nên mạnh mẽ hơn và cha đã phát minh ra một tước hiệu mới dành cho Mẹ để nhắc nhớ về ân huệ đặc biệt của cha trong việc sáng lập Dòng Thánh Thể. Cha đã kêu cầu Mẹ dưới tước hiệu ‘Nữ Vương của Phòng Tiệc Thánh’. Mặc dù Kinh Thánh không nói gì về việc Mẹ Maria có hiện diện trong bữa tối sau hết hay không, nhưng cha Eymard nhận ra rằng Mẹ đã ở đó ít nhất là trong tinh thần. Bên cạnh đó, đối với Mẹ Maria, vấn đề không phải là cử hành Thánh Thể cho bằng là sống Thánh Thể và chắc chắn Mẹ đã làm tất cả những điều ấy trong suốt cuộc đời của Mẹ, cụ thể khi Mẹ đứng dưới chân thập giá, cộng tác với Con Mẹ trong công cuộc cứu chuộc.

Vì Mẹ Maria được trao ban đặc ân là được cộng tác với Chúa Giê-su trong công trình cứu độ của Người, nên cha Eymard nhìn nhận Mẹ như ‘những hoa trái đầu tiên’ của đời sống mới mà Chúa Giê-su đã ban tặng cho tất cả chúng ta. Mặc dù cha không dùng từ ngữ quen thuộc hơn với thời đại của chúng ta, ‘Đức Maria, tín hữu đầu tiên’, thế nhưng cha đã nhìn nhận Mẹ là người nhận được lợi ích nhất từ việc Nhập Thể của Chúa Giê-su. Thực tế, những thuật ngữ này có ý nghĩa là Đức Maria là một mẫu người mà Thiên Chúa đã dự định trong tâm trí khi Ngài tạo dựng con người. Vậy thì ai lại không muốn ở gần Mẹ Maria khi Mẹ thực sự là một mẫu gương, một hình ảnh mà mỗi người chúng ta được mời gọi để trở thành cũng như để áp dụng trong cuộc đời Ki-tô hữu của mình?

Đức Maria không chỉ là hình ảnh của những nhân đức mà chúng ta cần thủ đắc với tư cách là những môn đệ của Đức Giê-su, nhưng Mẹ còn dạy cho chúng ta biết cách để đạt đến những nhân đức ấy, đó không phải là một trong những cố gắng được thực hiện bằng nghị lực cá nhân của chúng ta. Thay vào đó, chúng ta cần để cho Thiên Chúa tự do hành động trong cuộc đời của mình để Ngài có thể hoàn tất nơi chúng ta những dự định trong tâm hồn Ngài. Đây là cách làm của Mẹ Maria: ‘Xin hãy làm cho tôi như lời sứ thần nói’ Mẹ Maria không bao giờ thắc mắc về sự khôn ngoan hay quyền năng của Thiên Chúa; Mẹ có thể không chắc chắn về khả năng của chính mình để đáp lại lời mời gọi của Thiên Chúa, thế nhưng khi Mẹ đã xác quyết rằng Mẹ không phải làm ‘nhiều’ ngoại trừ việc để cho Thiên Chúa tự do, thì Mẹ sẵn sàng dâng tất cả cho Ngài.

Bài học về ‘thụ động-chủ động’ này có thể khó khăn đối với chúng ta ngày nay vì việc nhấn mạnh đến sự hoàn thiện bản thân, thành tựu cũng như những thứ khác trong cách làm hiện đại của chúng ta. Tuy nhiên, khi một người nào đó đã cảm nghiệm được hiệu quả của cách làm này, thì người ấy hầu như sẽ cộng tác hết mình vì cách làm này sẽ sản sinh ra những kết quả tốt hơn và nhanh hơn mà không cần phải cố gắng nhiều. Hầu hết mọi gánh nặng của việc băn khoăn về những gì chúng ta sẽ làm tiếp theo sẽ được đẩy xa khỏi chúng ta; tất cả những gì chúng ta cần làm, đó là: lắng nghe tiếng gọi của Thiên Chúa đang kêu mời chúng ta, và tiếp đến là việc đáp trả một cách trọn vẹn và quảng đại. Thế nhưng, nhiều khi điều này có thể là rất khó, vì chúng ta ảo tưởng rằng ‘chúng ta’ đã đạt được điều gì đó vĩ đại!