Tháng Thánh Tâm Chúa

Đức Giêsu đã xuống thế,làm người,chịu đóng đinh chết treo tơi tả trên thánh giá hơn hai nghìn năm rồi.Ngài đã đổ hết máu mình ra để chuộc tội chúng ta.Và Ngài đã Phục Sinh,lên trời.Nhưng mỗi ngày,dường như Chúa vẫn chết,vì tội lỗi xúc phạm đến lòng thương xót của Chúa và tình nghĩa yêu thương của anh chị em chúng ta với nhau.Chúng ta còn dám cướp quyền của Chúa,khi đồng loã với âm mưu đen tối,nhằm huỷ diệt những sinh linh bé bỏng là những mầm sống,những thai nhi trong dạ mẹ.Nhiều lần,vì hiếu kỳ,bản thân tôi đã đến một số cánh đồng,gọi là nghĩa trang các thai nhi ở khắp các nẻo đường.Trắng xoá,điệp trùng,hắt hiu.Không thể ngờ bát ngát,mênh mông đến thế!Xót xa.Ngậm ngùi.Đấm ngực.Ăn năn.

Lạy Chúa nhân lành,xin xót thương,nhìn xuống…

 

TỪ MẠCH SUỐI NGUỒN SỰ SỐNG
Francis Assisi Lê Đình Bảng.

Chúa đã chết hơn hai nghìn năm trước
Cạnh nương long,còn rỉ máu mỗi ngày
Bởi đòn thù,xiềng xích trói chân tay
Bởi xao xác,tiếng gà khuya chợt gáy

Ấy là lúc,con ngã lòng trông cậy
Những bồn chồn,ngong ngóng lửa hằng đêm
Bầu trời chung.Sao mấy khoảng trời riêng ?
Những chia cắt,những biên cương,bờ vực

Cả những phôi thai,từ trong vô thức
Ai xót xa ? Ai nhỏ lệ thương hờ ?
Ai bạc tình,ai tạt nước theo mưa ?
Ai rao bán,nụ hôn vờ,phản bội ?

Một nửa sự thật,có là giả dối ?
Ai không một phen, yếu đuối,lỡ lầm ?
Thế gian này đang cạn kiệt từ tâm
Nhưng thừa mứa những quyền uy,danh lợi

Nên,khối kẻ được tựa đầu,tay gối
Để yên thân trong đồn luỹ,pháo đài
Để nhìn đời qua những lỗ châu mai
Để được tiếng là ưu thời,mẫn thế

Ôi, triết lý của đồng xanh bắt trẻ
Là bản năng rất ngụy tín,bầy đàn
Khiến bao sinh linh tức tưởi,hàm oan
Chẳng được một lần,gọi cha,gọi mẹ

Chúa tơi tả trăm nghìn lần xâu xé
Sao trái tim còn thoi thóp,nhọc nhằn ?
Em có gặp Người rách rưới,lang thang
Bị gậy,xin ăn bên ngoài hàng quán ?

Chúa chạy cùng đường,nửa đêm tỵ nạn
Đêm tối ba mươi, khác máu,tanh lòng
Đêm hài nhi mơ thức dậy, hừng đông
Thèm nhịp đưa nôi,lời ru âu yếm

Lạy Chúa,đoái nghe con đang khẩn nguyện
Này, những cơn mê,cám dỗ ngọt ngào
Chẳng vì bom đạn,chẳng phải gươm đao
Cái chết nhẹ nhàng từ trong trứng nước

Ôi,nước mắt,giờ đây,sao chảy ngược ?
Tít tắp,xa xôi.Mù mịt ngọn nguồn
Ngửa mặt nhìn trời,hiu hắt sao hôm
Ngó xuống phận mình,đời sông,đời cát

Chúa đã chết,miệng khô rang”Ta khát!”
Một giọt thôi,thấm ướt đầu ngón tay
Nước hiền lành,từ những đám mưa mây
Nước hằng sống từ suối nguồn Cứu Chuộc

Chúa biết rõ,nay mai và thuở trước
Vẫn những thằng Bờm.Vẫn những phú ông ?
Với những chợ phiên,đổi chác,bán buôn ?
Cơn bão giá của thị trường chứng khoán ?

Hai nghìn năm,vẫn giấm chua,mật đắng
Thương những vết thương chưa thể liền da
Bởi cuộc đời nhiều ngã rẽ dăm ba
Đỏ con mắt, hoài trông.Sao chẳng gặp ?

Chúa ở đâu đâu,gần xa,tít tắp ?
Đừng bỏ rơi con lạc lõng,mồ côi
Và ước chi,trong thương tích của Người
Con tìm được một bến bờ nương náu

Ôi,con chim bay. Ôi,con chim đậu
Về đây,bên mé nước suối miền Nam
Chị bồng bềnh,em cánh quýt,cánh cam
Thả đỉa ba ba…dung dăng dung dẻ…