THƠ- K I N H  V Ự C  S Â U

Francis Assisi Lê Đình Bảng
Lạy Chúa,con giăng mắc tội tình
Và trăm nghìn vạn mớ âm binh
Ngày đêm rình rập,hòng sơ xảy
Đến thánh nhân,còn phải khiếp kinh !

Lạy Chúa,đừng bỏ con một mình
Quay cuồng,mê đắm giữa ba sinh
Dập dềnh con nước,muôn trùng sóng
Tan tác,ùa trôi theo lục bình

Lạy Chúa,đừng để con độc hành
Vật vờ theo rác rến hôi tanh
Về đâu ? Như đám tàn tro ấy
Còn lại chi trong cái hũ sành ?

Lạy Chúa,đừng để con bụi bờ
Hư hèn,khi tạt nước theo mưa
Cùng phường gian dối,kinh sư ấy
Tránh vỏ dưa,rồi gặp vỏ dừa

Lạy Chúa,đừng để con lạc loài
Sa chân vào sỏi đá,chông gai
Sông khô,hồ cạn,sâu rầy nữa
Cố đế,thâm canh,vẫn đói dài

Chúa biết,con mồ côi,tật nguyền
Cha sinh,mẹ đẻ,đã vô duyên
Trôi sông lạc chợ,không thân thích
Nghèo rớt mồng tơi,chẳng bạc tiền

Chúa biết,con như vạt nắng tà
Lụi tàn,rồi hư nát,thây ma
Một mai,giá buốt nơi gò đống
Nước mắt nào thương vay,xót xa ?

Lạy Chúa,cho con đến thật gần
Chả là,con thấp bé,nhẹ cân
Dám trèo lên,bám đu cành vả
Chỉ để nhìn xem Chúa một lần.

Lạy Chúa,giờ đây,con cáo mình :
Ba chìm,bảy nổi,chín lênh đênh…
Chỉ mong sao đến ngày sau hết
Sạch tội và sạch luôn cả tình !

Lạy Chúa,cho con nói một lời
Một lời thôi, nước mắt,than ôi
Từ trong sâu thẳm vô cùng tận
Yêu lấy thương đau của kiếp người…

Con vẫn nâng niu cuộc sống này
Cho dù đắng đót,lẫn chua cay
Cho dù khi lặn ngòi,ngoi nước
Ơn Chúa xuống cho con đủ đầy

Lạy Chúa,cho con đi tới nơi
Cơ hồ,đường đất mãi xa vời
Nhiều phen,con ngã lòng trông cậy
Nghĩ dại,hay mình chết đến nơi ?

Kể cả khi con ra yếu mềm
Chênh chao,lạy Chúa,có nhiều đêm
Nằm nghe sông lở,đâu ngoài bến
Day dứt buồn,mênh mang nỗi niềm