Tháng Năm, Ngày 21

 

Hãy đến như bạn là và hãy dâng cái tôi của bạn cho Thiên Chúa” [ ]

Ngày nay, Tâm lý học cho chúng ta thấy rằng mỗi người được hình thành từ nhiều khía cạnh; thậm chí một vài người nói rằng chúng ta được hình thành từ ‘nhiều cái tôi’ khác nhau: cái tôi thực, cái tôi giả, cái tôi tưởng tượng, cái tôi dự án,… Nói chung, khi giao tiếp với người khác, chúng ta tìm cách ‘phô bày’ cho mình một hình ảnh đẹp nhất, thậm chí nếu chúng ta biết rằng đó không phải là con người thực của chúng ta. Dĩ nhiên, chúng ta làm như thế vì chúng ta muốn phô bày một hình ảnh đẹp về chính mình và đảm bảo rằng người khác sẽ chấp nhận chúng ta, dù cho tình yêu của họ dựa trên việc đánh giá sai lầm về chúng ta đi chăng nữa. Tất cả chúng ta muốn được người khác đánh giá cao, vì thế chúng ta thường đeo những ‘mặt nạ’ để gây ấn tượng cho họ.

Dĩ nhiên, điều không may là khi chúng ta có thói quen khoác lên mình hình ảnh giả tạo khi cư xử với người khác, chúng ta cũng làm tương tự như vậy khi tương quan với Thiên Chúa. Nói cách khác, khi chúng ta ở trước Nhan Ngài, chúng ta giả vờ trở thành cái mà chúng ta không thực sự là! Chúng ta đến trước Nhan Ngài và hiện diện với một hình ảnh đầy hứa hẹn về chính bản thân mình. Đôi lúc, chúng ta hoàn toàn ý thức rằng đây không phải là con người thực mà chúng ta đang phô bày, những lần khác chúng ta thậm chí không để ý rằng chúng ta chỉ đơn thuần là diễn viên kịch trước mặt Thiên Chúa. Rõ ràng là chúng ta không thể đánh lừa Thiên Chúa, vì thế việc đeo những mặt nạ trước mặt Ngài sẽ không giúp ích gì cho chúng ta cả. Trái lại, khi phô bày một con người giả tạo trước mặt Chúa, chúng ta là những người đầu tiên đánh mất những ơn phúc của Ngài. Sự xuất hiện của chúng ta trước mặt Chúa với một hình ảnh giả tạo, và cầu xin sự trợ giúp của Ngài quả thực là giống như việc xin bác sĩ bôi thuốc lên băng gạc vốn đang che đậy vết thương, chứ không phải là chính vết thương. Việc bôi thuốc lên băng gạc sẽ không giúp chữa lành vết thương, nhưng thậm chí lại còn có thể làm cho vết thương ra nặng hơn.

Mọibác sĩ có óc xét đoán chắc chắn sẽ gỡ bỏ băng gạc đi trước tiên, rồi sau đó mới bắt đầu rửa sạch vết thương dù cho việc làm đó có thể đau đớn lắm. Sau đó, ông sẽ thoa thuốc vào đúng vết thương và băng vết thương lại. Việc này sẽ đảm bảo cho chúng ta mau chóng lành bệnh. Tiến trình này rất quan trọng khi chúng ta đến trước mặt Chúa. Ở đây, sẽ không có bất kỳ một sự giả vờ nào. Vì thế, chúng ta hãy đến như chúng ta là, bất luận chúng ta có xấu xa cách mấy đi chăng nữa, và hãy để Thiên Chúa chăm lo cho những nhu cầu của chúng ta vì Ngài là Đấng hiểu rõ chúng ta nhất. Chúng ta không đề nghị Ngài bất cứ điều gì, cũng như không lấy và chọn lựa những phương thuốc mà Ngài khuyên. Chúng ta trông cậy hoàn toàn vào Ngài và tin vào tình yêu của Ngài dành cho chúng ta. Ngài muốn điều tốt nhất cho chúng ta, và tất cả những gì Ngài đòi hỏi chúng ta, đó là: chúng ta hãy hết lòng cộng tác với những kế hoạch của Ngài dành cho chúng ta.

Vì thế, khi nhận ra mình cần được chữa lành, chúng ta nên đem đến cho Chúa con người thực của chúng ta và dâng lên Ngài, để rồi Ngài sẽ chữa lành mọi thói hư tật xấu của chúng ta. Ngài sẽ không bị sốc khi nhìn thấy những lỗi lầm và thất bại của chúng ta. Ngài biết những chuyện vớ vẩn chúng ta làm là gì, và sẵn sàng giúp đỡ chúng ta khi chúng ta cần. Vả lại, việc phó dâng của chúng ta sẽ đem lại ích lợi vì nó ngay chính và đáng yêu. Chính thái độ này mới làm cho Chúa ban cho chúng ta những điều cần thiết, để đạt được sự viên mãn và vĩnh cửu. Quả thực, Ngài là vị Thần y và Ngài sẽ chữa lành chúng ta, vì đó là lý do Ngài đến thế gian ‘để anh em có được sự sống dồi dào’ (Ga 10,10).