Tháng Năm, Ngày 07

 

“Tôi đề ra một nguyên tắc, đó là: đặc sủng của Hội Dòng chính là đặc sủng cầu nguyện, và chúng ta phải khác biệt với tất cả các hội dòng khác. Đây chính là đặc sủng của anh em.” [Gửi cho các tu sĩ Thánh Thể, tháng 8/1867]

  Đây là những lời mà qua đó cha Eymard đã làm nổi rõ chuyên môn của Hội Dòng Thánh Thể mà cha được gợi hứng để thành lập. Lời khẳng định nói cho chúng ta biết rằng mỗi tu sĩ Thánh Thể là những người trổi vượt trong nghệ thuật cầu nguyện, không phải vì người ấy là một thiên tài trong lĩnh vực này, nhưng đơn giản là vì đây là một đặc sủng, một ân huệ đặc biệt được trao cho người ấy khi gia nhập Hội Dòng! Cha Eymard ý thức sâu sắc rằng nhóm nhỏ các tu sĩ của cha là những người được Thiên Chúa tuyển chọn một cách đặc biệt. Cha đã làm việc với ít nhất là bốn nhân vật xuất sắc khác để hướng đến việc thiết lập một Hội dòng chuyên về tôn sùng Thánh Thể. Tất cả những vị còn lại thì khác biệt về một vài đường hướng hay những thứ khác; ít là có hai vị đã là đấng sáng lập của một hội dòng. Nhân vật nổi bật còn lại là Giám mục Va-ti-can, và ở đây cha Eymard, một linh mục khiêm tốn thuộc dòng Đức Mẹ (Marist), người được chọn để trở thành Đấng sáng lập một Hội Dòng chuyên về việc tôn sùng Nhiệm Tích Thánh Thể.

Đối với cha Eymard, đây là một dấu chỉ rõ ràng cho thấy Thiên Chúa đã có một kế hoạch đặc biệt dành cho nhóm nhỏ này; sứ vụ của họ không chỉ đơn thuần là làm việc phạt tạ, nhưng là trở thành những môn đệ và tông đồ của tình yêu Thiên Chúa được tỏ lộ nơi Nhiệm Tích Tình Yêu. Sứ vụ của họ là một nhiệm vụ đặc biệt, do đó cha Eymard nhận thấy rằng họ cần được trao tặng những ân sủng đặc biệt để hoàn thành nhiệm vụ này.

Hơn thế, khi suy xét về bản chất của nhiệm vụ được trao cho họ, với tên gọi: làm cho tình yêu Thiên Chúa tỏ hiện cho tất cả mọi người, một nhiệm vụ siêu phàm đòi hỏi động lực đặc biệt nơi ân sủng của Thiên Chúa, cha nhận ra rằng họ sẽ đạt được mục đích của mình không chỉ qua công tác tông đồ mà thôi, nhưng chính yếu là nhờ vào việc cầu nguyện, hay đúng hơn là qua hoạt động được hỗ trợ bởi việc cầu nguyện. Vì thế, đối với các tu sĩ Thánh Thể, việc cầu nguyện của họ là một hoạt động tông đồ. Bên cạnh đó, họ cũng cần đón nhận những ân sủng và sự trợ giúp để soi chiếu cho người khác biết về tình yêu Thiên Chúa, việc cầu nguyện của họ sẽ loan báo tình yêu Thiên Chúa cho chính mình và cho người khác. Từ lòng nhân lành, Chúa muốn tuôn đổ những ân sủng ấy cho tất cả mọi người, nhưng Ngài cần những con người nhiệt thành với một trái tim rộng mở để đón nhận những ân sủng ấy, và hành động như những máng chuyển thông để chia sẻ ân sủng với người khác.

Vào thời đại của chúng ta, khi con người ngày càng chú trọng vào hoạt động tông đồ trái ngược với việc cầu nguyện và chiêm niệm, thì thật đáng để chúng ta tự nhắc nhở mình rằng việc cầu nguyện của tu sĩ Thánh Thể có hai hiệu quả: nó lôi kéo chính các tu sĩ vào nhóm bạn hữu thân thiết của Thiên Chúa, đồng thời việc cầu nguyện cũng tuôn đổ trên những người khác là những người được Thiên Chúa mời gọi để cảm nghiệm tình yêu ấy. Vì thế, qua việc cầu nguyện, tu sĩ Thánh Thể đóng góp vào việc loan báo vương quốc tình yêu và bình an. Thực tế, điều này có nghĩa là những nguyên tắc then chốt như Sự thinh lặng, Cô tịch và Sự tận hiến sẽ cần được trau dồi và nuôi dưỡng một cách cẩn trọng.