Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 12 ngày 8

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

Yêu quý tình trạng hiện tại của người ta và thánh hiến những đau khổ cũng như những hy sinh của họ, đó là điều mà Chúa Giê-su yêu chuộng hơn tất cả. Vì thế,  hãy vui mừng với ý định của Chúa  Giê-su.”  [Gửi  cho  cô Giu-ly An-toan Bốt, 1853]

Đôi lúc, người ta cho rằng vì là những Ki- tô hữu, chúng ta phải sống như thể quê hương của chúng ta ở trên trời vậy. Bấy giờ, chúng ta hoạch địch mọi thứ trong tương lai và cố gắng làm cho mình trở nên xứng đáng để được thừa nhận trước tôn  nhan vĩnh hằng của Thiên Chúa. ‘Lạy Chúa, ai được vào ngụ trong nhà Chúa’ (Tv 14/15,1-5)- điều này sẽ trở thành kim chỉ nam của chúng ta khi chúng ta sống trên trần gian này. Nhưng Chúa Giê-su đã chỉ ra cho chúng ta thấy rằng Nước Trời của chúng ta đang hiện diện ngay tại trần gian này. Thiên Chúa đã ban cho chúng ta Nước Trời (Lc 12,32), đó không phải là một nơi, cũng không phải là một tình trạng có nhiều của cải vật chất. Mà đúng hơn, đó  chính là mối tương quan tình yêu và việc ở lại với Ba Ngôi Thiên Chúa vốn chỉ có thể tận hưởng một cách độc lập với bất kỳ nơi chốn hay điều kiện nào. Đó chính là ưu phẩm của hữu thể, hơn là kết quả của việc làm nên một điều phi thường. Do đó, chúng ta không cần chìm đắm trong ‘thế gian’ này với những khía cạnh tiêu cực của nó, chắc chắn chúng ta cần nghiêm túc chiếm lấy mọi sự xung quanh mình, vì đây là ‘chất liệu ban đầu’ đem đến cho chúng ta những cơ hội để bước vào tương quan tình yêu với Chúa Cha.

Trong khi Thiên Chúa tiếp tục tuôn đổ tình yêu của Ngài trên chúng ta qua mọi thụ tạo xung quanh ta, thì Ngài cũng mời gọi chúng ta trở nên những khí cụ để chia sẻ tình yêu của Ngài với những ai Ngài gửi tới trong cuộc đời chúng ta. Mỗi cuộc giao tiếp chúng ta có đều là một lời mời gọi đến từ Chúa để ‘mở rộng khả năng yêu thương của chúng ta’. Chúng ta càng thể hiện tình yêu của mình trong mọi tình huống, chúng ta càng phát huy khả năng cảm nghiệm về Thiên Chúa và đó là đấu chúng ta đem bên mình khi rời bỏ thế gian này.

Chúa Giê-su đã giải thích điều này trong dụ ngôn những nén bạc. Mỗi người đều được trao một số tiền (không bao giờ đồng đều cho tất cả) và được mời gọi để đầu tư những gì mình đã nhận được. Số tiền mà người ấy thu được khi trình diện trước mặt Ông Chủ vào ngày sau hết sẽ là phần thưởng đời đời cho người ấy- đúng hơn, người ấy có thể được cho nhiều hơn, chứ không bao giờ bị lấy bớt đi. Vì thế, tất cả những gì chúng  ta cần làm là tập trung vào mỗi sự kiện, xem đó như sự diễn tả cụ thể về ý định của Thiên Chúa. Bấy giờ, chúng ta tìm cách để sử dụng nó một cách tốt nhất, không phải chỉ cho bản thân chúng ta nhưng còn cho người khác nữa. Mỗi biến cố dù nhỏ đến đâu cũng đều là một thử thách để chúng ta trưởng thành, để làm sinh lợi ‘nén bạc’ đã được trao cho chúng ta. Việc kinh doanh này sẽ đạt hiệu quả nhất khi tình yêu tự hiến là điểm  mấu chốt, chứ không phải việc tìm lại bản thân mình. Tình yêu là dầu mà các phù dâu chuẩn bị để đem theo bên mình khi họ đợi chàng rể đến. Dù là có dầu tình mến hay không, thì điều đó cũng trở thành yếu tố quyết định khi chúng ta ra trình diện trước ngai Thiên Chúa. Tình yêu cũng là ‘điều cần thiết nhất’ mà Maria có khi cô ngồi dưới chân Chúa Giê-su để lắng nghe Người, điều duy nhất này sẽ không bao giờ bị lấy đi khỏi cô.

Khi chúng ta tiếp tục đến gần Chúa Giê-su để thi hành  bất cứ điều gì Người phán bảo chúng ta làm, như Mẹ Maria đã nói với các gia nhân ở Cana, thì bấy giờ chúng ta không cần phải sợ để sống sung mãn! Thực ra, chúng ta đã bắt đầu sự diễn tả trọn vẹn về sự kết hiệp của chúng ta với Thiên Chúa cũng như những người khác và tất cả mọi vật ngay bây giờ rồi. Quê Trời của chúng ta sẽ chỉ là một sự biểu lộ hoàn hảo về những gì chúng ta để cho Thiên Chúa thực hiện nơi chúng ta khi còn ở thế gian này mà thôi!