Suy niệm cùng cha E-ma. Tháng 02 ngày 22

Lm Erasto Fernandez, sss.        
Lm SSS Việt nam chuyển ngữ   

    

 Thiên Chúa luôn luôn tìm vinh quang của Người từ sự hy sinh cá nhân, từ sự hy sinh bản thân.” [ ]

Người ta cho rằng chỉ có hai thực tại trong thế giới, đó là: Thiên Chúa và Cái Tôi. Điều này có nghĩa là Cái Tôi càng nhiều nơi một người nào đó, thì Thiên Chúa lại ít có thể tham gia vào bức tranh và ngược lại. Thiên Chúa, Đấng Sáng Tạo của chúng ta, không chỉ biết điều gì tốt nhất cho chúng ta, nhưng Người còn mong ước đem lại cho chúng ta tất cả những ân huệ tốt lành của Người: “Ta sẽ là Chúa các ngươi…” Người đảm bảo cho chúng ta như vậy. Nhưng khi điều này xảy ra, chúng ta cần ‘dọn chỗ” cho Người đến trong cuộc đời chúng ta. Và điều này chỉ có thể thực hiện được qua sự hy sinh bản thân, hay là việc hoàn toàn ‘chết đi cho cái tôi của mình’. Bất cứ điều gì có thể xảy ra, chúng ta càng tìm cách đẩy lui Cái Tôi, thì Thiên Chúa càng chi phối cuộc đời chúng ta và mạc khải vinh quang của Người.

Thánh I-rê-nê nói với chúng ta rằng ‘vinh quang của Thiên Chúa chính là con người sống sung mãn’. Vì thế, không băn khoăn gì vì Thiên Chúa đã sai Con của Người là Đức Giêsu đến, để chúng ta có sự sống và sống dồi dào (Ga 10,10) và Đức Giê-su không chỉ nói với chúng ta về sự cần thiết của việc chết đi cho Cái Tôi, vác thập giá mình vâng theo Chúa Cha, nhưng còn để lại cho chúng ta một mẫu gương thực tế khi Ngài tiến lên đồi Can-va-ri-ô và chấp nhận chết trên Thập giá, mặc dù Ngài vô tội. Nhận ra tầm ảnh hưởng nguy hiểm của Cái Tôi trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta, nhiều vị đại thánh cũng như những bậc thầy lỗi lạc trong đời sống tâm linh khuyên chúng ta cầu xin Thiên Chúa ban cho mình sự khiêm nhường kiên vững mỗi ngày! Ý tưởng đằng sau lời đề nghị này không phải là chúng ta cần bị nghiền nát, hay nuông chiều theo thói bạo hành hay sự khổ dâm nhưng là để Cái Tôi không còn xuất hiện trong cuộc đời chúng ta nữa. Sự tích cực của điều này là vinh quang Thiên Chúa sẽ được tỏ lộ cách rõ ràng hơn nơi chúng ta, để cho thấy Cái Tôi đã bị loại bỏ.

Những người khác làm việc này bằng cách loại bỏ Cái Tôi dưới những hình thức khác nhau. Thánh Gioan Maria Vi-anê, chẳng hạn, đã làm việc này thông qua những hình thức phi thường của việc ăn chay và phạt xác. Những vị khác chẳng hạn như thánh Tê-rê-sa Hài Đồng Giê-su cũng đạt được kết quả tương tự qua sự khiêm nhường và tình yêu trong cách đối xử với người khác, đặc biệt là đối với những người mà theo bản tính tự nhiên chị cảm thấy không ưa thích. Mỗi người đều có những phương pháp đặc biệt riêng của mình để đạt được mục tiêu, nhưng không có con đường nào ngoài con đường từ bỏ Cái Tôi trong việc bước theo Đức Giê-su. Chúng ta càng quảng đại trong lĩnh vực này, chúng ta sẽ càng cảm nghiệm được quyền năng của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta.

Một điều quý giá cần giữ lại trong tâm trí là “…Song những gì thế gian cho là điên dại, thì Thiên Chúa đã chọn để hạ nhục những kẻ hùng mạnh; những gì thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có, thì Thiên Chúa đã chọn để hủy diệt những gì hiện có, hầu không một phàm nhân nào dám tự phụ trước mặt Người. Phần anh em, chính nhờ Thiên Chúa mà anh em được hiện hữu trong Ðức Kitô Giêsu, Ðấng đã trở nên sự khôn ngoan của chúng ta, sự khôn ngoan phát xuất từ Thiên Chúa: Ðấng đã làm cho anh em trở nên công chính, đã thánh hóa và giải thoát anh em, hợp như lời đã chép rằng: ‘Ai tự hào thì hãy tự hào trong Chúa’” (1 Cr 1,27-31). Đây là khuôn mẫu từ cổ thời, vì thế không cần phải sợ để làm theo, điều đó sẽ dẫn chúng ta đến sự sống đời đời, vào giờ của Thiên Chúa!